Mọi người đều biết là trong “Kinh Thánh” có ghi chép chuyện Chúa Jesus bị đóng đinh trên thập tự giá, ba ngày sau sống lại. Sự phục sinh của Ngài là điểm khởi đầu quan trọng cho việc truyền bá Cơ Đốc giáo. Vậy trước đó, khi Chúa Jesus chịu nạn thì các môn đồ của Ngài đã làm gì?…
Ngày 4 tháng 4 năm 2021 là Tiết thanh minh của Trung Quốc, cũng đúng vào Lễ Phục Sinh của Cơ Đốc giáo. Lễ Phục Sinh của phương Tây không có ngày cố định nào cả, mà là vào ngày chủ nhật đầu tiên sau ngày trăng tròn của mùa xuân hàng năm.
Giống với tên gọi, Lễ Phục Sinh là ngày kỷ niệm ngày Chúa Jesus phục sinh (sống lại). Mọi người đều biết là trong “Kinh Thánh” có ghi chép chuyện Chúa Jesus bị đóng đinh trên thập tự giá, ba ngày sau sống lại. Sự phục sinh của Ngài là điểm khởi đầu quan trọng cho việc truyền bá Cơ Đốc giáo. Lúc Chúa Jesus còn sống thì không có giáo hội, mà Ngài chỉ dẫn dắt các môn đồ của mình tu hành mà thôi. Tuy rằng các môn đồ của Ngài đã được chứng kiến rất nhiều phép lạ của Ngài, nhưng vẫn không thể duy trì được lòng tin tưởng đối với Ngài. Mãi cho đến trước khi Chúa Jesus bị Judas (Giu-đa) bán đứng, thật ra Chúa Juesus đã từng nhiều lần tiên tri rằng mình sẽ bị đóng định trên thập tự giá, ba ngày sau sẽ sống lại, nhưng các môn đồ của Chúa Jesus vẫn quên mất rằng Ngài là một vị Thần. Họ chỉ nhìn thấy cái chết của Chúa Jusus liền cho rằng ‘mọi chuyện đã kết thúc rồi, Juesus cũng giống như người bình thường’.
Tôi biết rằng đối với rất nhiều người mà nói, Chúa Jesus phục sinh là một chuyện ‘khó mà tin được’. Mặc dù rất nhiều tín đồ Cơ Đốc giáo miệng thì nói là tin, nhưng trong lòng vẫn nghi ngờ. Bao gồm rất nhiều người lúc bấy giờ sống cùng với Chúa Jesus, họ cũng từng chứng kiến rất nhiều phép lạ của Ngài, nhưng họ cũng khó có thể tin vào chuyện Chúa Jesus phục sinh.
Trước khi Chúa Jesus bị đóng đinh trên thập tự giá, đã từng diễn ra một bữa ăn tối cuối cùng vô cùng nổi tiếng, sự kiện đó cũng chính là sự phản bội của Judas. Khi ấy Chúa Jesus cùng với 12 môn đồ của mình dùng bữa tối, Chúa Jesus nói với các môn đồ của mình rằng: “Này các con, thời gian ta và các con ở bên nhau không còn nhiều nữa rồi” (trích trong Phúc Âm của John).
Peter hỏi Chúa Jesus: “Chúa ơi! Ngài muốn đi đâu?”, Chúa Jesus trả lời: “Nơi mà ta sắp đi, bây giờ con vẫn chưa thể đi cùng ta. Sau này con sẽ đi cùng ta”. Peter nói: “Thưa Chúa, tại sao bây giờ con không thể đi cùng người? Con bằng lòng bỏ mạng vì người”. Chúa Jesus nói: “Con bằng lòng bỏ mạng vì ta sao? Ta thành thật nói cho con biết, trước khi gà gáy, con sẽ chối bỏ ta ba lần” (Phúc Âm của John chương 18, câu 36 đến 38).
Khi ấy Peter cũng không hiểu là Chúa Jesus đang nói gì, Peter liền nói: “Cho dù con phải chết cùng với người, cũng sẽ không không chối bỏ người!”, những môn đồ khác cũng nói như vậy (Phúc âm của Matthew chương 26, câu 35).
Trước khi kiếp nạn xảy ra, trước khi sự thử thách của một người diễn ra, mọi người có thể đều cảm thấy lòng tin của mình là vô cùng kiên định, đúng không? Nhưng sự thật vốn dĩ không phải như vậy. Sau khi Chúa Jesus bị bắt, Peter bị người khác nhận ra, nói rằng ông ấy với Chúa Jesus là cùng một bọn, Peter chỉ tay lên trời thề thốt phủ nhận, ông ấy tổng cộng phủ nhận ba lần, đợi khi lần phủ nhận thứ ba thì gà gáy ba tiếng. Khi ông ấy nghe thấy tiếng gà gáy, ông ấy nhớ ra Chúa Jesus đã từng có lời tiên tri: Trước khi gà gáy, con sẽ chối bỏ ta ba lần.
Hơn nữa khi ấy không chỉ có một mình Peter yếu đuối như vậy, mà khi Chúa Jesus bị bắt, tất cả môn đồ của Ngài đều rời xa Ngài, tất cả đều bỏ chạy (Phúc âm của Matthew chương 26, câu 56). Người ta nói rằng khi Chúa Jesus bị đóng đinh trên thập tự giá, các môn đồ của Chúa Jesus không còn quá tin tưởng Ngài nữa.
Sau đó, đến ngày thứ ba, khi Chúa Jesus phục sinh, có một đám phụ nữ mang hương liệu đến mộ của Chúa Jesus, muốn thoa hương liệu lên di thể của Ngài, kết quả phát hiện ngôi mộ trống không. Bọn họ vội vàng chạy đi nói với các môn đồ của Chúa Jesus: Jesus sống lại rồi! Khi ấy các môn đồ của Chúa Jesus tưởng rằng đó là lời bịa đặt nên không tin. Bởi vì Chúa Jesus bị đóng đinh trên cây thập tự giá, họ sợ rằng đi theo sẽ xui xẻo, cho nên đã chia nhau bỏ trốn. Khi họ đang trốn trong một căn phòng để họp mặt, Chúa Jesus xuất hiện trước mặt họ. Chúa nói với bọn họ rằng: “Nguyện các con bình an!”, các môn đồ vô cùng kinh hãi, bởi vì cửa sổ đóng kín, họ tưởng rằng cái mà họ nhìn thấy là hồn ma. Chúa Jesus nói: “Các con nhìn tay của ta, chân của ta thì sẽ biết thực sự là ta, các con thử sờ mà xem! Hồn không xương không thịt, các con nhìn đi, ta có xương có thịt”. Các môn đồ sờ tay vào người Chúa Jesus, quả nhiên là sờ trúng. Sau đó, Chúa Jesus còn thổi một hơi vào phía bọn họ, các môn đồ vô cùng bất ngờ, Chúa Jesus còn dùng bữa với họ một lúc, lúc này các môn đồ mới tin rằng Chúa Jesus thật sự đã sống lại (Luca chương 24).
Câu chuyện này vẫn được lưu truyền đến ngày nay, những người không tin vào Cơ Đốc giáo vẫn cho rằng những gì được ghi chép trong “Kinh Thánh” chỉ là truyền thuyết. Thật ra không phải chỉ những đó, mà trong 12 môn đồ của Chúa Jesus có một người tên là Thomas, Thomas cũng không tin.
Hôm đó khi Chúa Jesus xuất hiện, Thomas không có mặt tại đó – ông ấy nổi tiếng là một người đa nghi, khi các môn đồ vô cùng hân hoan, họ vui vẻ vây quanh Thomas nói rằng: “Chúng tôi đã nhìn thấy Chúa rồi! Jesus sống lại rồi”, Thomas đau lòng đến không thể nào thoát ra được nhưng vẫn không tin, ông ấy chỉ tin vào đôi mắt của mình mà thôi: Ông ấy nhìn thấy Chúa Jesus bị đóng đinh trên cây thập tự giá, toàn thân đều là những vết thương bị roi quật, Chúa Jesus cũng đau đớn giống người bình thường, cũng chảy máu giống người bình thường, ông ấy nhìn thấy Chúa Jesus bị giáo và đinh đâm xuyên qua tay chân và gân cốt. Vì vậy Thomas cho rằng Chúa Jesus đã chết rồi, không thể nào sống lại nữa.
Nhưng trong thời gian ba năm rưỡi Thomas đi theo Chúa Jesus, đã từng được tận mắt chứng kiến rất nhiều phép lạ. Ông ấy từng nhìn thấy Chúa Jesus đi lại trên mặt biển, làm bão tố dừng lại chỉ trong chốc lát. Ông ấy từng nhìn thấy Chúa Jesus làm cho người mù sáng mắt, làm cho người què có thể đi lại được, chữa khỏi cho người bị bệnh phong cùi, thậm chí, ngay cả Lazarus đã chết đi ba bốn ngày, cũng được Chúa Jesus đánh thức từ trong mộ và sống lại từ trong cái chết. Nhưng mà, mặc dù Thomas đã từng nhìn thấy nhiều phép lạ của Chúa, nhưng ông ấy vẫn không tin Jesus chính là con trai của Đức Chúa Trời, ông ấy vẫn quên mất rằng Chúa Jesus là người có năng lực phi thường, bao gồm lời tiên tri của Chúa Jesus. Chúa Jesus từng nói: Ta sẽ bị hại, ta sẽ bị giết, ba ngày sau sẽ sống lại. Thomas đã quên mất những lời này, sau đó ông ấy nói với những người anh em tín hữu của mình rằng: “Nếu tôi không nhìn thấy vết đinh đâm trên cánh tay của Ngài, không dùng tay chọc vào những vết đinh đâm đó, và dùng ngón tay chọc vào cạnh sườn của Ngài, tôi sẽ không tin đâu”.
Sau đó lại thêm 8 ngày nữa trôi qua, trong một căn phòng đóng kín các cánh cửa, khi các môn đồ lại bí mật tập hợp với nhau, Chúa Jesus lại đột nhiên xuất hiện trước mặt họ. Chúa Jesus vẫn nói rằng: “Nguyện các con bình an!”, sau đó Chúa Jesus quay người lại, đối mặt với Thomas nói rằng: “Giơ ngón tay của con ra, sờ vào tay của ta, đưa tay của con ra, sờ vào cạnh sườn của ta”. Chúa Jesus yêu cầu Thomas nhìn vào cái thân xác thịt của mình một cách chân thực. Thomas làm theo, sau khi dùng tay sờ vào người Chúa Jesus rồi, Thomas mới không còn chút nghi ngờ nào. Thomas vô cùng hối hận, ông ấy gục mặt xuống đất nói rằng: “Ôi Chúa của con! Chúa của con!”, Chúa Jesus nói: “Con vì nhìn thấy ta nên mới tin, vậy những người không nhìn thấy ta mà đã tin thì rất có phúc” (Phúc Âm của John chương 20, câu 24 đến 29).
Sau này, hầu hết các môn đồ đã tận mắt nhìn thấy Chúa Jesus sau khi Ngài sống lại đều hy sinh thân mạng vì chính đạo trong quá trình truyền bá Phúc Âm. Trong số 12 môn đồ (không tính Judas, Judas được thay thế bởi một người khác), sau này chỉ còn hai người sống sót mà thôi, trong đó có một người là John, người đã để lại “Sách Khải Huyền”.
Tại sao các môn đồ của Chúa Jesus về sau đều có thể hy sinh thân mạng vì chính đạo? Khi Chúa Jesus bị bắt, các môn đồ bỏ chạy tán loạn, tại sao sau đó lại có thể đích thân đi đối mặt với thập tự giá? Đó là bởi vì họ đã tận mắt nhìn thấy phép lạ qua việc Chúa Jesus sống lại, cộng thêm Chúa Jesus đã ban phước vào lòng tin của họ, cho nên mới khiến họ có lòng tin đi hoàn thành những sứ mệnh đó.
Câu nói: “Con vì nhìn thấy ta nên mới tin, vậy những người không nhìn thấy ta mà đã tin thì rất có phúc” của Chúa Jesus thật sự khiến người ta vô cùng xúc động. Ở trên đời này, người thực sự có thể không nhìn thấy mà vẫn tin thì đúng là quá ít, “không nhìn thấy Chúa Jesus nhưng tôi vẫn tin”, “không nhìn thấy Đức Chúa Trời nhưng tôi vẫn tin”… những người như vậy thật sự là rất hiếm. Hoặc có thể nói là, khi Chúa Jesus chưa gặp nạn, trong một hoàn cảnh thái bình như vậy, người ta có thể nói rằng: “Tôi không nhìn thấy nhưng tôi vẫn tin”. Nhưng đợi khi những tai họa và hoạn nạn ập đến rồi, có thể chống đỡ được hay không, đối với nhiều người mà nói, đó thực sự là một vấn đề. Mà con người thì lại chỉ tin vào những gì mắt thấy tai nghe thôi, vậy nên mới bị lợi ích của thế tục mê hoặc, vào giờ phút quan trọng nhất thì lại quên mất sự tồn tại của Chúa.
Mặc dù tôi không phải là tín đồ Cơ Đốc giáo, tôi có tín ngưỡng riêng của mình. Tôi cảm thấy những sự tích về Chúa Jesus thật sự là rất vĩ đại. Cá nhân tôi cho rằng sự suy yếu của nước Mỹ hiện nay thật ra chính là sự suy yếu về tín ngưỡng. Chúng ta nói về sự suy yếu của giáo dục, truyền thông, nghệ thuật… muôn vàn những biểu hiện giả tạo lương thiện trong thời mạt kiếp đều là vì mất đi tín ngưỡng đối với Thần linh. Nếu như một người nào đó tin rằng “trên đầu ba thước có Thần linh”, hoặc tin rằng “nói chuyện riêng trong phòng kín, ông Trời nghe như sấm vang”, “làm chuyện trái lương tâm trong phòng tối, Thần linh nhìn thấy rõ mồn một”, thì thông thường người này sẽ không dám làm quá nhiều chuyện xấu, vì thật sự là dù sao bạn làm chuyện tốt hay chuyện xấu thì Thần linh đều luôn nhìn thấy.
Nho giáo có một câu nói gọi là “quân tử thận độc”, có nghĩa là khi người quân tử chỉ có một mình, thì vẫn phải đặc biệt cẩn trọng. Bởi vì khi bạn đang ở một mình, bạn có thể sẽ cảm thấy không ai nhìn thấy mình làm gì cả, bạn có thể sẽ làm ra một số việc xấu, nhưng mà, nếu như bạn cảm thấy khắp bầu trời đều là những cặp mắt của các vị Thần đang nhìn bạn, lúc này bạn sẽ không dám làm việc xấu nữa. Sở dĩ con người thời này trở nên sa đọa như vậy, xấu xa như vậy, chính là vì con người càng ngày mất đi tín ngưỡng đối với Thần linh.
Theo Sound of Hope-Châu Yến biên dịch