Trước khi Cơ Đốc giáo chưa xuất hiện, xã hội phương Tây vẫn luôn tin vào sự tồn tại của luân hồi…
Ví dụ, nhà triết học Hy Lạp cổ đại Platon từng viết trong “Cộng Hòa” quyển 10 rằng: “Chiến binh Eros đã kể lại chi tiết về cuộc thử thách và sự tái sinh của linh hồn”.
Nhà triết học Hy Lạp cổ đại Pythagoras tin rằng linh hồn tái sinh luân hồi trong các loài khác nhau cho đến khi cuối cùng được thanh tẩy, từ đó thoát khỏi vòng sinh tử luân hồi.
Sử thi La Mã cổ đại “Aeneid” cũng có quan điểm tương tự, nhà thơ Vergil (Publius Vergilius Maro) tường thuật chi tiết tình cảnh tại vùng đất hạnh phúc dưới địa ngục, một số người sẽ tái sinh thành vĩ nhân của La Mã sau chiến tranh thành Troy.
Theo như sử thi kể lại, vì tranh giành người phụ nữ đẹp nhất thế gian là Helen, giữa hai vị vua của Hy Lạp và Troy đã diễn ra có một cuộc đại chiến.
Sau khi người Hy Lạp chiếm được thành Troy, họ đã tiến hành một cuộc thảm sát đối với dân chúng trong thành. Hoàng tử Aeneas trong hoàng tộc Troy đã cõng người cha già trên lưng, dẫn theo một nhóm người trốn thoát khỏi Troy.
Aeneas là hậu duệ của Thần Zeus, mẹ là Aphrodite, vị Thần của tình yêu và sắc đẹp, còn cha là hoàng tử Anchises, anh em họ của vua Priam thành Troy. Trong số các hoàng tử của Troy, ngoại trừ Hector ra, thì chỉ có Aeneas là người nổi tiếng. Aeneas là một anh hùng hội tụ đủ lòng dũng cảm, trí tuệ và vẻ đẹp trai.
Sau khi Aeneas dẫn theo một nhóm người trốn khỏi thành Troy, đoàn người lênh đênh trên biển cả mênh mông trong một thời gian rất dài.
Trong thời gian này, cha và vợ con của Aeneas lần lượt qua đời. Dưới sự chỉ dẫn của Thần, anh vượt qua đại dương bao la, đi đến Italy.
Aeneas rất tôn kính thần Apollo. Vì vậy, ngay khi lên bờ, anh đã đi khắp nơi để tìm kiếm ngôi đền có thờ thần Apollo. Anh thành tâm cầu nguyện, hy vọng rằng Apollo sẽ giúp họ kết thúc cuộc sống lưu vong, cho phép họ định cư tại Latium và xây dựng một đất nước.
Lúc bấy giờ Aeneas có gặp một phụ nữ tên Sibyl, vì được Thần Apollo ban cho khả năng tiên tri xuất sắc nên Sibyl trở thành một nữ tiên tri nổi tiếng.
Nữ tiên tri Sybil nói với Aeneas rằng, anh sẽ phải quỳ gối khom lưng trước các thành bang của Italy để cầu xin sự giúp đỡ, anh sẽ phải trải qua rất nhiều tai họa và thử thách giống như trước đây. Tuy nhiên nữ tiên tri vẫn khích lệ anh dũng cảm tiến về phía trước, bất luận gặp phải bất cứ trắc trở gì cũng không được thỏa hiệp và khuất phục, bởi vì vận mệnh đã mở ra con đường phía trước cho anh rồi.
Hoàng tử Aeneas nói, bất luận gặp phải khó khăn gì, đối với anh mà nói cũng không là gì cả. Bởi vì anh thường xuyên mơ thấy người cha quá cố của mình, vì vậy rất muốn xuống địa ngục để gặp ông ấy. Vậy là Sybil đã đưa anh vào địa ngục.
Ở địa ngục có một vùng đất hạnh phúc, tức thiên đường Elysium, là thiên đường của những người chết có phước. Tất cả những người sống tại đây, khi họ còn sống, có người là tướng sĩ vì bảo vệ đất nước mà hy sinh, có người là người nhân nghĩa sẵn sàng giúp đỡ người khác, có người là tư tế không có quá nhiều tội lỗi, cũng có người là nhà thơ vô cùng thành kính, lời nói và hành động của họ đều không làm ô uế Thần Apollo. Tất cả những người ở đây đều quấn một sợi dây màu trắng ở trên đầu, tất cả họ đều tuấn tú, xinh đẹp và vô cùng nổi tiếng.
Aeneas nhìn thấy người cha già Anchises của mình đang chăm chú kiểm duyệt linh hồn, kiểm tra số phận và thành tựu trong tương lai của họ, để tiện cho họ một ngày nào đó có thể được đầu thai chuyển kiếp. Theo như lời giới thiệu của Anchises, trước khi nguyên thần của những người này đầu thai, sẽ phải uống một loại nước để quên đi ký ức trong quá khứ. Điều này có cùng một ý nghĩa tương tự như việc linh hồn uống canh Mạnh Bà trước khi đầu thai trong truyền thuyết của người Trung Hoa xưa.
Aeneas nói: sau khi con người chết đi, vẫn còn phải tái sinh về cõi người, tiếp tục chịu đau khổ, anh cảm thấy vô cùng khó hiểu. Vì thế Anchises đã giải thích tường tận về mối quan hệ giữa thể xác và linh hồn cho anh nghe.
Thì ra trong vũ trụ có tồn tại một loại sức mạnh, loại sức mạnh này tạo ra vạn vật trong vũ trụ. Mặc dù vạn vật trong thế gian đều có linh khí, nhưng “vì thể xác được làm từ bùn đất, nên cơ thể sẽ không bị mục nát”, thể xác này chứa đựng tất cả cảm xúc của con người, nó giống như vỏ của một vật chất, nó khống chế linh tính của con người, sẽ khiến cho con người trở nên ngây dại. Dưới sự cám dỗ của dục vọng, con người sẽ làm ra rất nhiều chuyện xấu.
Vì vậy sau khi sự sống của một kiếp người kết thúc, vì để thanh tẩy những tội lỗi đã phạm khi còn sống, cần phải thông qua phương thức luân hồi tái sinh, không ngừng rèn luyện linh hồn của con người. Cũng bởi thế, linh hồn của mỗi một người đều phải chịu đựng một nỗi đau nhất định, sau đó đi đến vùng đất hạnh phúc dưới địa ngục. Trải qua luân hồi một ngàn năm, loại bỏ những thói quen xấu đã bám rễ sâu, thì mới được vua Trời gọi tên, sau đó mới được đầu thai làm người lần nữa.
Từ phần giới thiệu của Anchises cho thấy, quan điểm “thân người khó có được” được nhất quán trong văn hóa phương Đông và phương Tây. Linh hồn phải rèn luyện ở một không gian khác rất lâu, chờ đợi rất lâu mới có thể có được thân người lần nữa, mới có được cơ hội tái sinh.
Sau đó Anchises kể tiếp cho con trai mình nghe về những người nổi tiếng của La Mã đang chờ tái sinh, và số phận của con cháu Aeneas tại nước Ý.
Danh sách bao gồm các vị vua của triều đại Alba, Romulus, Augustus, cùng các vị vua La Mã và một số anh hùng La Mã, v.v… Hơn nữa những người này tái sinh sẽ là một sự kiện tái sinh tập thể của một nhóm lớn, có một số người sẽ trở thành tộc người của Aeneas, có một số người sẽ làm thần dân của Aeneas, và vị trí đều tập trung tại La Mã.
Trong số đó, một thanh niên trẻ tuổi đứng gần ánh sáng bầu trời nhất, tựa vào ngọn giáo không có mũi nhọn, cậu ta sẽ được đầu thai thành con trai út của Aeneas, tên là Silvius, cậu ấy là người đầu tiên kế thừa huyết thống của gia tộc. Sau khi người thanh niên này tái sinh, cậu ấy sẽ được nuôi dưỡng bởi người vợ tương lai của Aeneas là Lavinia. Khi Silvius lớn lên, cậu ấy sẽ thành lập vương triều Alba Longa ở miền trung nước Ý.
Romulus là con trai của Thần chiến tranh, trên chiếc mũ sắt của Romulus có cắm hai sợi lông chim thẳng đứng, đây là biểu tượng của cha ông, biểu tượng của Thần chiến tranh, tiên đoán rằng tương lai Romulus sẽ vô cùng xuất chúng. Sau khi La Mã được thành lập, Romulus là vị vua của đời thứ nhất. Romulus không độc chiếm quyền lực mà chia quyền lực chính trị thành ba phe để cai trị đất nước, gồm có Nhà vua, Viện nguyên lão và Hội đồng công dân, sẽ do ba phe cùng nhau cai trị La Mã. Dưới sự thống trị của Romulus, danh tiếng của La Mã vang khắp thiên hạ.
Khi Augustus (tiếng Latinh: Gaius Julius Caesar Octavianus, 63 TCN-14 SCN) vẫn chưa được đầu thai, thì ở nhiều quốc gia khác nhau xung quanh Biển Caspi, Hồ Meotia và sông Nile, đã nghe thấy có những lời tiên tri về việc Augustus sẽ xuất hiện trên thế gian này. Lời tiên tri của Thần khiến cho các vị vua trên mặt đất cảm thấy khiếp sợ và run rẩy. Trong tương lai, Augustus sẽ xây dựng lại đế chế của mình ở Latium, trên vùng đất từng được thống trị bởi Saturnus (cha của Jupiter, vua của các vị Thần La Mã), và bắt đầu một thời kỳ hoàng kim.
Trước khi những người này luân hồi chuyển kiếp, kịch bản của số phận của họ đã được ‘biên soạn’ cả rồi, họ tên của các vị vua của mỗi một triều đại La Mã, thứ tự kế thừa ngôi vua của họ, cùng với những chiến công nổi bật của họ… tất cả đều đã được sắp xếp từ trước. Tương lai vẫn còn chưa xuất hiện, Thiên thượng đã có một loạt những sắp đặt từ trước. Con trai của Aeneas, cùng với bộ tộc tương lai của mình, sẽ lập được nhiều thành tựu to lớn tại La Mã.
Trong địa ngục, Aeneas nhìn thấy một người đàn ông cài một cành ô liu trên đầu, và mang theo một vật thiêng. Người này sẽ tái sinh ở Culles và được đặt tên là Numa Pompilius (753 TCN-673 TCN). Trong tương lai, người này sẽ nắm giữ quyền lực lớn, trở thành vua của La Mã. Sau Numa Pompilius, Tullus Hostilius sẽ lên kế thừa ngai vàng. Trong lương lai Tullus sẽ phá vỡ cuộc sống bình thường, truyền cảm hứng luyện tập võ nghệ cho những người dân thường lười biếng. Sau Tullus Hostilius là Ancus Marcius – biểu hiện của ông ở thế gian là thích khoe khoang bản thân, thích có được danh tiếng.
Trong số những người chờ tái sinh, còn có một hiện tượng rất thú vị, ví dụ như hai linh hồn khác nhau, họ đều mặc áo giáp sáng chói trên người, chung sống hòa hợp với nhau. Nhưng sau khi tái sinh làm người, theo sự sắp đặt của số phận, họ sẽ trở thành kẻ đối đầu của nhau, chém giết lẫn nhau. Đó chính là Caesar và Pompey trong tương lai.
Anchises khuyên con trai mình rằng: cùng là dòng huyết thống của ông, là hậu duệ của linh hồn Anchises thì phải có lòng nhân từ, khuyên bảo con cháu mình không nên tham gia vào các cuộc chiến tranh tàn ác, anh em không nên tàn sát lẫn nhau.
Trong phần giới thiệu của Anchises, ông còn nhắc đến rất nhiều nhân vật nổi tiếng, Ví dụ, Mummius, người đánh bại Corinth; đại tướng Aemilius Paullus, người đã san bằng Algos; vua Perseus của Macedonia (con của Achilles bất khả chiến bại) [1]; anh em nhà Gracchi vĩ đại, Tiberius và Gaius [2] hai cha con Scipio, Gaius Fabricius với biệt hiệu “người nắm quyền lực nhưng không có của cải trong tay” [3], Decimus Junius Brutus Albinus, và Maximus vô cùng nổi tiếng..v..v..
Anchises dặn dò Aeneas: “Con phải sử dụng uy quyền của mình để cai trị đất nước, sở trường của con là xây dựng trật tự hòa bình, khoan dung và nhân từ với kẻ bại trận, còn có thể dùng chiến tranh để chinh phục kẻ ngạo mạn ngang ngược”.
Anchises còn tiên tri rằng: trong tương lai La Mã sẽ xảy ra một cuộc bạo động lớn. Marcus Claudius Marcellus sẽ thống lĩnh kỵ binh La Mã đi dẹp loạn, san bằng Carthago và Gallia. Marcus sẽ được mệnh danh là “cây kiếm của La Mã”.
Aeneas cảm thấy rất tò mò về người thanh niên với khuôn mặt đẹp trai, mặc áo giáp trên người, đang sánh bước bên Marcus, nhưng trông anh ta có vẻ buồn bã, Aeneas không biết trong tương lai anh ta sẽ đầu thai thành nhân vật nào? Anchises rơi lệ và nói với Aeneas rằng: chàng trai trẻ đó sẽ là hậu duệ của Aeneas, và trong tương lai sẽ chết trên chiến trường khi chiến đấu với Thần chiến tranh.
Anchises dẫn con trai của mình đi xem qua tất cả những nơi cần phải nhìn thấy, và nói trước cho Aeneas biết trước số phận tương lai của Rome cùng với tên của vị vua La Mã.
Aeneas cảm thấy được động viên sâu sắc, và khao khát vinh quang đã bùng cháy trong trái tim anh. Sau khi từ địa ngục trở về, hoàng tử Aeneas đã chịu đựng rất nhiều tai họa và gian khó, để đặt nền móng cho sự trỗi dậy của La Mã trong tương lai. Vì vậy mà Aeneas được xem là tổ tiên của người La Mã, là người sáng lập ra La Mã.
Chú thích:
[1] Vua Perseus (khoảng 212 TCN-166 TCN), vị vua cuối cùng của triều đại Antigonos.
[2] Anh em nhà Gracchi: Chính là hai anh em Tiberius Gracchus (168 TCN-133 TCN) và Gaius Gracchus (154 TCN-121 TCN).
[3] Gaius Fabricius là một vị tướng lĩnh và là một anh hùng của La Mã. Năm 282 trước Công Nguyên, ông giữ chức quan chấp chính. Năm 275 trước Công Nguyên, đảm nhận chức quan giám sát. Ông là một vị quan thanh liêm, không nhận bất cứ món quà giá trị nào. Khi ông qua đời, gia cảnh ông cực kỳ nghèo khổ, chính quyền La Mã phải bỏ tiền ra làm lễ mai táng cho ông. Ông là đại diện cho sự nghèo khó và đức tính cao đẹp. Trong chương 2 và chương 5 của tác phẩm “Bữa Tiệc” (Il convivio), Dante hết lời khen ngợi Fabricius trung thành với đất nước, từ chối số tiền hối lộ lớn.
Theo Epoch Times-Châu Yến biên dịch