Người phụ nữ đó là Cô Phan Thị Bính (64 tuổi, ở quận Hoàng Mai, TP. Hà Nội). Địa chỉ “tầm sư” là tỉnh An Giang và “đạo” cô tìm là mô hình xe cấp cứu miễn phí tại đây.
Giữa lúc ở nhiều bệnh viện giữa Thủ đô, không ít kẻ “kiếm ăn” cả trên những người bệnh chỉ còn đường “về nhà chờ chết”, đòi bảo kê xe cấp cứu thì câu chuyện này như một ánh sáng nhân văn…
Làm việc thiện cũng đâu có dễ
Cô Phan Thị Bính (64 tuổi, ở quận Hoàng Mai, TP. Hà Nội) tuổi đã không còn trẻ lại mang trong mình không ít bệnh lại không biết lái ô tô… thế mà lại có ý định đầy táo bạo làm sao để có những chuyến xe cấp cứu miễn phí dành cho người nghèo.
Để hiện thực giấc mơ về một chiếc xe cấp cứu miễn phí cho bệnh nhân nghèo, cô Bính cùng người bạn thân Thái Thị Tám (55 tuổi, ở phố Vũ Tông Phan, phường Khương Ðình, quận Thanh Xuân) đã lặn lội vào tận tỉnh An Giang để tìm hiểu về mô hình xe cấp cứu miễn phí tại đây.
Lý do khiến cô Bính quyết tâm thực hiện điều này xuất phát từ năm 2016 khi câu chuyện về bệnh nhi 9 tháng tuổi, quê ở Quỳ Hợp, Nghệ An chết trên xe cứu thương vì bị bảo vệ bệnh viện xích xe không cho ra. Tiếp đó, hình ảnh anh Lò Văn Muôn (quê Sơn La) phải trở thi thể em gái bó chiếu trên chiếc xe máy về nhà đã thực sự ám ảnh cô.
Vào An Giang, may mắn cho hai cô khi vào đây được hội thiện nguyện tại đây giúp đỡ tích cực. Các cô được đi thăm quan, tìm hiểu về cách vận hành, hoạt động xe thiện nguyện tại các bệnh viện…
Một trong những khó khăn khiến cô Bính băn khoăn nhất đó là việc mua xe, làm sao để chọn được một chiếc xe cấp cứu an toàn, đảm bảo chất lượng. “Vì là phụ nữ, không biết lái xe cũng không hiểu biết gì về máy móc cả, do đó khi mua xe, tôi phải nhờ các anh trong miền Tây – những người thạo về xe đi xem, mua hộ xe, rồi nhờ các anh ấy đăng kí xe tại TP. HCM luôn. Ngày mang xe ra đây, tôi cũng phải nhờ một anh trong đó lái ra Hà Nội cho”, cô Bính kể.
Chiếc xe cứu thương của cô Bính được đăng kí đầy đủ các quyền ưu tiên như: sử dụng đèn còi tín hiệu, đi vào đường cấm, vượt đèn đỏ…. như tất cả các xe chuyên dùng cấp cứu khác. Thiết bị trong xe được trang bị đầy đủ gồm: cáng, xe đẩy, bình ô – xy, hộp sơ cứu…
Để một chiếc xe cấp cứu hoạt động thường xuyên không phải chuyện đơn giản. Ngoài chi phí mua xe hàng trăm triệu thì còn kèm theo người lái, đổ xăng, bảo hành sửa chữa, thay thế… Nhưng với quyết tâm phải có bằng được những chuyến xe cấp cứu dành cho người nghèo, cô Bính đã không ngần ngại bỏ ra 90% chi phí mua chiếc xe, số tiền còn lại do bạn bè nhóm thiện nguyện đóng góp.
Thế nhưng những ngày đầu hoạt động, số điện thoại đường dây nóng của chiếc xe liên tục bị người lạ gọi đến chửi bới, họ cho đây là lừa đảo, không có thật. Thậm chí, nhiều trường hợp còn giả mạo để trục lợi.
“Ban đầu khi nhiều người gọi điện tỏ ý nghi ngờ, tôi vẫn nhẹ nhàng giải thích. Nhưng đáng lên án là có cả những kẻ mạo danh, xưng là trưởng nhóm thiện nguyện, chở xe cấp cứu miễn phí rồi lấy tiền của người nhà bệnh nhân. Khi phát hiện ra tôi đã phải đến tất cả các phòng công tác xã hội ở các bệnh viện đăng kí rằng chỉ có tôi là trưởng nhóm và duy nhất một số điện thoại cấp cứu cố định”, cô Bính giãi bày.
Đầu tháng 12/2018 chiếc xe bắt đầu lăn bánh cứu người, chỉ sau gần 3 tháng hoạt động, chiếc xe cấp cứu miễn phí của nhóm cô Bính đã được nhiều người biết tới. Từ khi đi vào hoạt động đến nay, nhóm đã giúp đỡ gần 50 trường hợp.
Những “thiên thần” sau vô lăng
Về những người lái xe tình nguyện, cô Bính bảo ban đầu nghĩ khó khăn quá, cô còn ý định thuê người rồi trả lương nhưng không ngờ lại có nhiều người cũng muốn làm từ thiện. Có những lái xe chở bệnh nhân về tận nhà, người nhà cảm động quá nhất quyết xin được gửi ít kinh phí bồi dưỡng hay xin đỡ tiền xăng nhưng nhất quyết không ai nhận.
Thậm chí có lái xe chứng kiến hoàn cảnh éo le quá còn bỏ tiền túi ra giúp một phần nhỏ bé. Có trường hợp lái xe đi hàng trăm cây số chuyển bệnh nhân từ bệnh viện về nhà, bụng đói nhưng họ không dám ở lại ăn bữa cơm gia đình mời vì sợ gia đình bệnh nhân lại thêm tốn kém. Họ lặng lẽ rời đi với lý do về kịp cho chuyến tiếp theo và ăn tạm dọc đường…
Cô Bính nhắc nhiều tới những cái tên như chú Mai Văn Toàn (55 tuổi, quê An Giang), chú Nguyễn Đức Chuyên (62 tuổi, ở KĐT Linh Đàm, TP. Hà Nội); anh Doãn Minh Tuấn (47 tuổi, quận Cầu Giấy, TP. Hà Nội); anh Đào Chính Vũ (31 tuổi, TP. Hà Nội). Đó là những tài xế đã và đang chịu trách nhiệm trong việc vận hành chiếc xe cấp cứu miễn phí.
Chú Mai Văn Toàn đã tình nguyện từ quê nhà ở xã Mỹ Ðức, huyện Châu Phú, tỉnh An Giang vượt gần 2.000 cây số ra bắc để hỗ trợ. Ban đầu, khi chưa quen thời tiết, đường xá ở Hà Nội, chú Toàn chạy xe khá vất vả. Nhưng nhờ kinh nghiệm lái xe lâu năm, những chuyến xe cấp cứu miễn phí đầu tiên đều bình an vô sự. Nhưng sau hơn 1 tháng cùng nhóm cô Bính vượt qua giai đoạn đầu khó khăn nhất, chú Toàn và vợ về quê ăn Tết đã không thể trở ra vì gia đình có người thân nhập viện.
Chú Nguyễn Đức Chuyên – một Đại tá công an về hưu, sống ở khu đô thị Linh Đàm gần “trụ sở” nhóm thiện nguyện của cô Bính đã xin gia nhập đội thiện nguyện.
“Việc làm của cô Bính mang tính nhân văn rất lớn vì vậy dù không có tiền bạc nhưng tôi cũng cố gắng dùng khả năng và thời gian của mình để tham gia. Thời kỳ đầu khi quen anh Toàn thì mình giúp lúc anh ý không ở đây. Còn nếu là đường dài thì 2 anh em hỗ trợ nhau. Sau một chuyến đi Cao Bằng về thì biết được tay lái của mình cũng không phải dạng vừa nên là anh ý giao tay lái”, chú Chuyên vui vẻ kể.
Là người đã từng được nhóm thiện nguyện của cô Bính giúp đỡ chở miễn phí sau khi mổ đẻ tại bệnh viện sản Trung Ương về tới nhà, chị Nông Thị Thuyết (35 tuổi, tỉnh Cao Bằng) vẫn không giấu nổi sự cảm kích khi mỗi lần nhắc lại.
“Khi được các cô chú giúp đỡ, tôi và gia đình cảm thấy rất vui và cảm động. Ban đầu dù có nghi ngờ nhưng sau đó mọi thứ đều tan biến khi về đến gia đình mặc dù chúng tôi muốn gửi tiền nước, xăng xe nhưng cô chú cương quyết không nhận. Trong suốt chuyến đi đều thường xuyên hỏi thăm tôi và em bé có mệt hay không? Cần gì không?…”, chị Thuyết nói.
Dù vẫn có rất nhiều khó khăn cần việc qua phía trước nhưng may mắn sẽ mỉm cười với những người có tấm lòng nhân đạo như cô Bích!
(Nguồn: Tổ Quốc, báo Pháp Luật)